Bộ Tài chính cho biết, theo quy định của Luật Ngân sách nhà nước năm 2015: Bội chi ngân sách địa phương cấp tỉnh là tổng hợp bội chi ngân sách cấp tỉnh của từng địa phương, được xác định bằng chênh lệch lớn hơn giữa tổng chi ngân sách cấp tỉnh không bao gồm chi trả nợ gốc và tổng thu ngân sách cấp tỉnh của từng địa phương (khoản 1 Điều 4). Kết dư ngân sách là chênh lệch lớn hơn giữa tổng số thu ngân sách so với tổng số chi ngân sách của từng cấp ngân sách sau khi kết thúc năm ngân sách (khoản 12 Điều 4).
Trong quá trình triển khai thực hiện Luật Ngân sách nhà nước, Chính phủ đã ban hành Nghị định số 163/2016/NĐ-CP ngày 21/12/2016 quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Luật Ngân sách nhà nước, Bộ Tài chính đã ban hành Thông tư số 342/2016/TT-BTC ngày 30/12/2016 quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Nghị định số 163/2016/NĐ-CP ngày 21/12/2016 của Chính phủ; trong đó Mẫu biểu số 60- Cân đối quyết toán ngân sách địa phương, dùng để xác định bội chi và kết dư ngân sách địa phương. Mặc dù Luật Ngân sách nhà nước năm 2015 có hiệu lực thi hành đến nay đã 8 năm, song qua công tác rà soát báo cáo quyết toán ngân sách địa phương hằng năm, Bộ Tài chính nhận thấy vẫn còn tình trạng một số địa phương lúng túng trong việc xác định số bội chi, kết dư ngân sách địa phương khi quyết toán, làm sai lệch số liệu quyết toán liên quan.
Bộ Tài chính lưu ý: “Kết dư ngân sách địa phương là chênh lệch lớn hơn giữa tổng số thu ngân sách so với tổng số chi ngân sách địa phương (bao gồm chi trả nợ gốc từ nguồn ngân sách địa phương và không bao gồm chi từ nguồn vay của ngân sách địa phương)”.
Tấn Thuận